Cái Cốc Đầu Thứ 100

Hôm chính là buổi học sau cùng của năm cũ, kế tiếp tụi nó sẽ tiến hành nghỉ Tết.

Bạn đang xem: Cái cốc đầu thứ 100

Nói đúng hơn vậy thì hôm kia là 1 trong các buổi tổng lau chùi và vệ sinh trường lớp. Nó bước ra khỏi phòng học, muộn lắm rồi, nó nghĩ chắc hẳn rằng nó là tín đồ ra về muộn nhất. Nó vừa đi vừa hát dọc từ hành lang, rồi bất giác nó nhận thấy trên tay mình vẫn còn cầm dòng giẻ lau cực kì nhơ đã “đồng hành” cùng nó trong cả buổi lao động. Nó mỉm cười với dòng giẻ rồi bất ngờ ném ra sau lưng. Tự dưng một tiếng “á”, nó lag mình quay fan lại, vừa ngạc nhiên vừa buồn cười, thì ra cái giẻ nhưng mà nó vừa ném đã hạ cánh xuống đầu của một tên cơ mà nó ko quen. Nó nói hai tiếng “xin lỗi” cụt ngũn rồi quay người đi. Tưởng kết thúc chuyện, nào ngờ tên kia lại lên tiếng gọi nó:- Ê, đứng lại! Tính xin lỗi vậy là xong hả? vừa nói tên cơ vừa lấy cái giẻ bên trên đầu xuống.- gì nữa đây? Nó bực mình.- nên đền bù thiệt sợ hãi nữa chứ.- đâu gồm thấy đằng ấy bị “thiệt hại” gì đâu mà đề xuất “đền bù”. Với lại ai biểu đi sau sống lưng người ta mà tĩnh mịch như tượng, tín đồ ta tưởng không ai nên bắt đầu ném bừa rứa chứ bộ.- Tui đâu bao gồm quen bạn, chẳng lẽ các bạn bắt tui phải thì thầm với một người không quen khi đi sau sống lưng người đó hả? với lại…- “với lại” loại gì?- cùng với lại tui nghĩ chắn chắn là bạn bị… lãng tai hoặc bởi lúc nãy bạn hát “xung” quá yêu cầu không nghe thấy tiếng bước chân của tui thôi.Nó đuối lí nên im thin thít một hồi rồi nói:- sao lại điện thoại tư vấn tui bằng “bạn”, nhỡ tui to hơn đằng ấy thì sao?- Tui không quen bạn, nhưng mà mà tui biết bạn. Các bạn là Thủy học lớp 11a1. Tui học tập lớp 11a2, mặt hàng xóm của bạn nè, cỗ hông biết tui hả?- không biết! nói xong, nó đi một mạch thật cấp tốc tới nhà để xe, để mặc sau sườn lưng tiếng Duy gọi với theo:- Tui tên là Duy, tui hông quăng quật qua cho chính mình đâu, cố định tui đang “TRẢ THÙ”…Sau kì nghỉ, nó mang lại trường trong một vai trung phong trạng phấn khởi. Trê tuyến phố từ nhà để xe vào lớp học, này lại hát, vì chưng nó thích hát lắm. Chợt ai đó ly đầu nó một cái, nhức như búa bổ, nó cù phắt bạn lại, chửi kẻ đã khiến cho nó đau:- Nè, sao mà vô duyên vô cớ tự nhiên cốc đầu bạn ta? Khùng hả?? Vừa kết thúc lời thì nó cũng phân biệt thì ra tên này là Duy, kẻ dở người mà nó đụng đề xuất hôm trước.- Quên tui rồi hả? vừa hỏi Duy vừa quan sát Thủy một phương pháp dò xét. – đã nhận được ra tui chưa?- Rồi. Chúng ta khùng tuyệt sao và lại đi ly đầu tui? chắc là cốc nhầm fan hả?- ko nhầm! chúng ta không nhớ là tui nói đã trả thù các bạn hả?- ồ, vậy thì hiện giờ trả thù ngừng rồi nhé, tôi với bạn không còn dính líu gì nhau nữa. Phải không?- Không! Đối cùng với tui, bài toán người khác ném lên đầu mình một cái giẻ dơ dáy kinh khủng như vậy là bị xúc phạm gớm gớm. Vị vậy, một cái cốc đầu chưa là gì cả.- Vậy chứ bạn có nhu cầu gì?- Tui sẽ ly đầu bạn một trăm cái thì mới hả giận.- Tui thách các bạn dám đấy! Nói xong, Thủy cho vô lớp, để Duy đứng đó cười một mình.Vừa phi vào cửa lớp, Thủy đã nghe cái Na - nhỏ đồng bọn của nó, nói to:- Thấy rồi nha Thủy.- Thấy cái gì?- Chứ không phải mày vừa rỉ tai với ai hả?- Ừ, mà sao? có chuyện gì hông?- Còn giả nai nữa chứ, lại vừa mới đây tao nói nghe nè.- chiếc gì?- Mày bắt đầu quen Duy hả?- Ủa, mày cũng biết chiếc thằng cám hấp đó nữa hả?- Trời! sao lại kêu fan ta là dở dơi.- dở hơi thì kêu là dở người chứ sao.- Hotboy kia !- Hot vật gì mà hot cơ chứ, thấy khùng khùng thì có.- Vậy là mày chần chừ về Duy rồi. Nó vừa vặn trai lại học rất giỏi nữa, new chuyển vào trường mình năm nay mà đã nổi như cồn rồi.- Ủa? ai ai cũng biết sao tao chần chừ ta?- Ai mà biết được mày. Dẫu vậy mà tao nghe nói hoàn cảnh chàng trai này tội nghiệp lắm. Tía thì mất sớm, bà mẹ mới mất năm ngoái, nhà không có anh chị em gì cả bắt buộc lên đây ở với dì, nhưng mà dì nó cũng tốt lắm, bự tuổi rồi nhưng bên cạnh đó độc thân, ngơi nghỉ vậy nuôi cháu luôn.Nghe mẫu Na nói xong, nó hốt nhiên thấy bao gồm cái nào đấy day xong trong rạm tâm. Nó nghĩ về lại thấy mình khá quá đáng, đã có lỗi với những người ta rồi ngoài ra nặng lời với những người ta nữa chứ. Nhưng nó lại đính chính cho phiên bản thân mình rằng cho dù gì Duy cũng ly đầu nó một cái rõ nhức rồi còn gì …Ngày hôm sau…- Á!!! …lại là các bạn à? Tui vẫn nói là không hề dính líu gì nữa, sẽ giải quyết hoàn thành rồi mà, sao chúng ta còn ly đầu tui?- Còn tui thì vẫn nói là sẽ cốc đầu chúng ta 100 loại mà, bây giờ mới bao gồm 2 cái, còn 98 chiếc nữa lận .(Cười cùng với Thủy một cái, Duy quăng quật đi)- ngoài ra Duy nó chấm mi rồi Thủy ơi!- mày đừng gồm đoán bừa, tao úynh mang đến thì đừng tất cả trách.- Chứ sao tao thấy nó theo cốc đầu mày hoài vậy?- Trời đất, ly đầu mà là “chấm” hả? tao vẫn nói với mày từng nào lần rồi. Nó là thứ bé trai bé dại mọn, thống kê giám sát thiệt hơn với nhỏ gái. Ác độc, vũ phu…- Sao mày gồm ác cảm với người ta dữ vậy?- ừ, tao vậy đó……ngày vật dụng bảy :- á !- sáu chiếc rồi nha!- chúng ta vừa cần thôi, đừng bao gồm thấy tui nhịn rồi có tác dụng tới. Cả tuần ni tui đã chịu đựng đựng không còn mức rồi. Các bạn quá đáng lắm, tui lỡ thôi nhưng sao bạn thù dẻo vậy?- Ừ, tui thù dẻo lắm.- Tui cảnh cáo các bạn đó nha, ví như tuần sau bạn mà còn cốc đầu tui nữa thì tui đã méc cô đó.- bạn nỡ lòng đi mách nhau cô hả?- nếu mà tui ko méc cô thì tui sẽ sở hữu biện pháp khác, tui sẽ…- các bạn sẽ làm gì?- không nghĩ ra, tuy vậy mà các bạn coi chừng đó, không được ly đầu tui nữa, nghe hông?- Hông nghe! HeheheGiờ ra đùa hôm đó, mãng cầu hớn hở chạy vào lớp đưa mang đến nó tờ giấy, nó xuất hiện thêm xem: “Tui xin lỗi Thủy nha! cỗ Thủy ghét tui lắm hả? chắc chắn là tui hơi bạo phổi tay phải Thủy new dữ như vậy. Nhưng mà cơ hội Thủy dữ nhìn đáng yêu và dễ thương lắm! cho tui làm chúng ta Thủy được không? – Minh Duy.”- đàn ông mà chữ đẹp nhất hén.Nó không vấn đáp Na mà âm thầm xé một tờ giấy nhỏ, viết lại: “Tui làm các bạn Duy rồi thì Duy đừng cốc đầu tui nữa nghen! Vậy là huề. Với lại Duy cốc đau lắm, đánh đàn bà đau bởi thế là vũ phu đó.”- Na, đem qua đưa cho nó dùm tao đi! Nó ngồi nhìn Na chạy ra khỏi lớp cơ mà lòng thấy thanh thản kỳ lạ lùng.Lúc rã học, Duy cho gần và dúi vào tay nó một tờ giấy khác. Nó cùng Na háo hức lộ diện : “Vậy thì từ nay sáng như thế nào tui cũng cốc đầu Thủy một cái thay cho lời chào buổi sớm nghen, tính đến khi đủ 100 cái, vì tính tui thù dai lắm, đã nói là làm, tui không làm lơ cho Thủy đâu! tuy thế mà Thủy đừng lo, tui đang “vô cùng” dịu tay cùng với Thủy, hihi =)”Vậy là từ bỏ đó, một tuần sáu buổi,trung bình một tháng 24 ngày cho trường, sáng như thế nào nó cũng bị người ta ly nó một chiếc nhẹ lên đầu. Nó không hề thấy giận dữ mỗi lúc bị ly đầu nữa, mà lại nó đang xem kia như là niềm vui riêng. Có hôm Duy dịch nghỉ học, không biến thành ai ly đầu nó lại đâm ra buồn phiền và thấy ghi nhớ nhớ. Từ khi làm chúng ta với Duy, nó giỏi tới công ty Duy đùa lắm, vị nó nhận thấy một điều rằng dì của Duy – dì Phương, vô cùng thích nó cùng nó cũng tương đối thích dì. Tất cả hôm tới bên Duy chơi, trời đổ mưa to lớn mà đang đi vào giờ giới nghiêm vì thế nó phải ra về, thời gian đó hai dì con cháu Duy tranh nhau chuyển nó về nhà. Nó cảm rượu cồn lắm. Rồi rốt cuộc, nó được dì chở về bằng xe máy, còn Duy đạp xe đạp của nó theo sau nhằm “trông chừng” nó với dì. Duy nói là trời mưa con đường trơn trợt phải đi theo để lỡ có mệnh hệ gì thì dễ bề lo liệu.Thế đấy, Duy luôn là một người cẩn thận, luôn quan trung ương và lo lắng cho nó. Nó cảm thấy giữa nó và Duy không chỉ là tình bạn solo thuần mà là 1 trong cái gì đó trên mức tình các bạn một tí tuy thế nó không nghĩ nhiều đến điều đó lắm. Cẩn thận cho tín đồ khác là thế nhưng rồi Duy lại để điều rủi ro xảy ra với mình. Ngày hôm đó là một ngày hết sức đặc biệt, phải thôi vì chưng đó là ngày tổng kết năm học mà, nhưng đối với nó đây không phải là điều đặc biệt quan trọng duy nhất, lúc này còn là ngày sinh nhật của nó và cũng là ngày nó sẽ ảnh hưởng Duy cốc đầu nó lần lắp thêm 100 giả dụ như đã không tồn tại chuyện gì xẩy ra với Duy.Nó chờ hoài cơ mà không thấy Duy đến đề xuất đành vào sảnh trường tập trung vì sự kiện đã chuẩn bị bắt đầu. Buổi lễ đã bắt đầu, Duy vẫn chưa tới,nó đã bước đầu thấy lo lo. Thầy hiệu phó hiểu tên Nguyễn Minh Duy lên thừa nhận phần thưởng, vẫn chẳng thấy Duy đâu. Nó cảm thấy không yên tâm lạ thường, thông thường Duy có khi nào đi trễ đâu? buổi lễ kết thúc, nó thấy một thiếu phụ đang thì thầm với cô giáo chủ nhiệm lớp Duy. Lại ngay gần thì nó nhận thấy là dì Phương, dẫu vậy sao mắt dì đỏ vậy nhỉ? Nó nghĩ thầm, rồi rảo bước tiến lại khu vực dì.- Em kính chào cô ạ! kết thúc nó quay sang hỏi dì Phương:- Dì sao vậy? chúng ta Duy đâu rồi dì? Sao nhỏ không thấy chúng ta ấy đến dự buổi lễ?Dì Phương nghẹn ngào:- Hồi sáng trên tuyến đường đến trường, nó đã..nó… dì Phương nút lên từng lần – Nó bị xe đụng rồi, hiện thời đang cấp cho cứu ở dịch viện…nói rồi dì Phương lại khóc.- nhỏ đến khám đa khoa không, dì chở đi?- Dạ có…Nước mắt nó ko biết chỗ nào mà cứ tuôn ra, hiện thời nó cũng đang khóc, như dì Phương. Nó sợ lắm,nó sợ sẽ không được gặp Duy nữa vì trê tuyến phố đến bệnh viện dì Phương nói với nó là Duy bị thương nặng trĩu lắm.- Dì ơi, dì có biết vày sao Duy bị xe chạm không dì, bình thường bạn ấy cẩn trọng lắm mà?- Dì nghe mấy người chứng kiến nói thấy nó có tác dụng rơi cái gì đó khi đã qua đường, rồi nó quay trở lại để lượm, ai ngờ…Dì lại khóc. Dì thò một tay móc trong túi ra dòng mặt dây chuyền sản xuất hình cỏ tía lá hết sức đẹp đưa đến nó:- cái vật nhưng mà nó làm rơi là cái này nè, nhỏ giữ dùm nó đi, thời gian nó bắt đầu bất tỉnh, nó vẫn chũm chặt loại này…Nó nhấn lấy mẫu mặt dây chuyền trong một cảm giác đầy tội lỗi. Ngày hôm trước nó gồm nói cùng với Duy là nó thích câu chuyện về cỏ tía lá lắm, nó cầu gì có một chiếc mặt dây chuyền hình cỏ ba lá. Chắc đây là quà sinh nhật của Duy dành cho nó. Hiện thời thì này lại ước giá như nó đừng nói cùng với Duy điều đó, nhưng mà mà muộn thừa rồi… Vừa mang lại phòng cung cấp cứu thì nó cùng dì Phương cũng vừa chạm chán bác sĩ bước từ trong đó ra, dì Phương vội hỏi:- con cháu tôi có sao không chưng sĩ?- Chị đừng quá lo lắng, hiện thời cháu đã qua cơn nguy hiểm, cửa hàng chúng tôi đã đem hết máu bầm vào đầu cháu ra rồi, nhưng…- nhưng sao bác sĩ?Nó chưa kịp thở phào vơi nhõm thì bác bỏ sĩ lại nói:- Cháu vẫn còn hôn mê, mà lại đừng lo, cháu sẽ thức giấc lại ,- Nhỡ không tỉnh lại được thì sao bác sĩ? Nó vụt miệng hỏi.- không tồn tại chuyện kia đâu cháu, rồi chúng ta cháu đang tỉnh dậy sớm thôi, chị và cháu đây cứ yên vai trung phong đi.Duy được chuyển hẳn qua phòng hồi sức. Nó cùng dì Phương ngồi xung quanh giường bệnh của Duy. Nó thấy tuỳ thuộc Duy chỉ bị trầy xước xung quanh da, cơ mà đầu thì lại quấn băng trắng khắp. Nó call điện báo mang đến ba bà bầu nó biết là nó đang ở lại căn bệnh viện tính đến khi bạn nó tỉnh lại, ba mẹ nó đồng ‎ ý. Nó cũng call báo cho dòng Na biết tin. Đến đầu tiếng chiều, ba mẹ nó, loại Na, cô giáo chủ nhiệm cùng tụi các bạn cùng lớp của Duy đông đảo đến cơ sở y tế nhưng thăm một lát rồi chúng ta lại về. Chỉ có nó cùng dì Phương ngơi nghỉ lại. Mắt nó bi giờ sưng húp vị khóc. Duy vẫn không tỉnh lại. Dì Phương đang ngồi bên ngoài, hiện thời chỉ bao gồm nó ngồi bên giường của Duy. Nó mệt vày khóc thừa nhiều, rồi nó thiếp đi...

Xem thêm: Giá Máy Phun Sơn Nước, Tường Nhà, Máy Phun Sơn Công Nghiệp

Một bàn tay êm ấm nắm rước tay nó, nó choàng tỉnh giấc .- Duy! Nó thét lên vày sung sướng.- cần tui mơ không, giỏi là bạn tỉnh lại thiệt vậy?- không hẳn mơ đâu!Nó vui thừa lại òa ra khóc, ôm chầm rước Duy một cái.- Sao Duy lại lơ đễnh vậy?- Tui…Nó thấy Duy sử dụng tay sờ soạng tìm kiếm cái nào đó một cách yếu ớt.- yêu cầu tìm cái này hông? Nó mang mặt dây chuyền ra với hỏi.- ừm…, khuyến mãi ngay Thủy đó!- Tui thấy Duy dại dột quá à, vì chưng cái này nhưng mà để bị xe cộ đụng.- Cái này có duy tuyệt nhất một cái, tui thà nhằm bị xe chạm trúng tui còn rộng để tính năng này bị xe cộ cán nát bét. Tui nghĩ về nếu vì vậy chắc Thủy đang chửi tui là “đồ ham mê sống sợ hãi chết” phải hông?- Hic… Tui làm cái gi xấu như Duy nghĩ, hồi nãy tui sợ hãi lắm Duy tất cả biết không?- hại gì? Duy vừa nói vừa đưa tay lau nước mắt mang đến nó.- sợ Duy sẽ không còn tỉnh lại nữa.- nếu tui không tỉnh lại thì làm thế nào mà tui trả được “mối thù truyền kiếp” này chứ.Nói rồi Duy chuyển tay cốc nó chiếc cốc đầu máy 100, dĩ nhiên cái cốc đầu này không thể đau vì Duy vẫn còn đấy yếu lắm, tuy nhiên nước mắt nó lại rơi …