Bạn đang xem: Hòn đá to hòn đá nặng
Trước tiên là chuyện thường ngày: nhấc đặng hòn đá "to", "nặng", "bền". Công việc ấy được triển khai từng bước theo trình tự con số người tham tăng thêm dần từ hiếm hoi (một người) đến tăng thêm (ít người), rồi tăng mạnh (nhiều người). Thông qua đó, Bác nhấn mạnh sự yếu đuối ớt, thất bại của việc làm đơn lẻ và sự khỏe mạnh mẽ, thắng lợi của việc mọi tín đồ "đồng sức", "đồng lòng".Từ chuyện nhấc hòn đá, người chuyển quý phái chuyện giải pháp mạng: "Đánh Pháp, Nhật/ Giành từ do". Theo Người, quá trình đó "Là bài toán khó/ Là câu hỏi to" nhưng lại nếu "Biết đồng lòng" thì "quyết thành công".Đại đoàn kết là 1 trong vấn đề lớn, gồm tính trình bày cao, nhưng trong bài bác Hòn đá, bạn lại diễn tả một phương pháp giản dị, dễ hiểu, dễ nhớ, vui tươi. Đó là mẫu "thần" vào văn thơ của chưng Hồ.Sáng tác văn thơ, khi nào Người cũng nêu một câu hỏi: Viết cho ai? Viết để triển khai gì? Đối tượng của không ít bài thơ tuyên truyền là quần bọn chúng nhân dân, vì vậy Bác luôn viết sao cho "dân hiểu, dân nhớ, dân làm".Xem thêm: Nhung Thang Ngu Nhat Cua Bong Da Tải Xuống, Top Những Thủ Môn Ngu Nhất Thế Giới
Cơ mà sự giản dị ở bác lại đạt mức chất thơ kỳ diệu.Hòn đá cũng giống như bao sự vật bình thường trong cuộc sống thường ngày hàng ngày nhưng đi vào thơ chưng lại phải thơ, giàu ý nghĩa.Đúng như ông Hoài Thanh đã nhận xét: "Những hình hình ảnh như thế đầy đủ gì bao bọc ta, nhưng mà thường nó vẫn tiếp tục trôi qua đi, không tồn tại một tấm lòng yêu đời sâu sắc, bắt buộc nào đánh dấu được".Đọc bài xích Hòn đá, khuất sau những câu thơ giản dị, tất cả sức gợi cảm, thấy hiện nay lên tỏa nắng hình ảnh vị lãnh tụ yêu thương suốt đời tận tuỵ bởi vì nước, vì chưng dân với một niềm lạc quan tin tưởng fe đá vào thắng lợi cuối cùng. Bài xích học về sự đoàn kết nhưng mà Người nêu ra vẫn sáng mãi trong thời đại lúc này và mai sau.Mỗi chúng ta nguyện hòa hợp phấn đấu bên dưới ngọn cờ vinh quang quẻ của Đảng, của bác bỏ Hồ, tạo nên một cái thác lớn, cuốn phăng đông đảo hòn đá cản con đường để xây dựng đất nước ta càng ngày càng "đàng hoàng hơn, to đẹp nhất hơn" như bác bỏ hằng ước muốn trước dịp đi xa.Nguyễn Văn Hồng