
Sống và chết thực sự chỉ cần hai phương diện của một vấn đề. Chúng ta sống như thế nào thì khi bị tiêu diệt ít nhiều bọn họ cũng chết giống như cách của chúng ta sống.Bạn đang xem: Suy nghĩ về cái chết
Nếu họ sống vào “ vô minh “, có khả năng chúng ta sẽ phải đối mặt với sự đau khổ tột cùng trong giây phút sau cuối của cuộc đời chúng ta, chẳng có một chút bình yên với chánh niệm. Mà lại nếu họ thường chế tạo thiện nghiệp và tu tập để cách tân và phát triển tỉnh giác, bạn cũng có thể ra đi một cách yên bình, vào chánh niệm cho đến hơi thở cuối cùng.

1. Thực hành chết lúc nằm bên trên giường trước lúc ngủ:
Vào cuối ngày - thời hạn để thân và trọng tâm được sống – đấy là một thời cơ tốt nhằm suy niệm về sự không tránh khỏi của chiếc chết. Thực tập quy trình chết như thể họ đối mặt với nó ngay lập tức tại khoảng thời gian rất ngắn này. Tứ thế thích hợp là nằm xuống và thư giãn toàn thân từ đầu đến chân, nhất là mặt. Thở vào và thở ra thật tự nhiên. Hãy cảm nhận sự xúc va nhẹ nhàng của hơi thở khi đi ra, lấn sân vào chạm vào cửa mũi. Bỏ lỡ mọi cân nhắc về vượt khứ hoặc tương lai.

Tu là thấy ra sự thật chứ không phải phải để đã đạt được điều gì, tương tự như đi học thiết yếu yếu là giúp xem biết đúng chứ chưa phải để giành được thành tích. Khi con thấy và ao ước mình hiện đại thì chính xác là còn bản ngã. Thấy Sự Thật chính là thấy ra bạn dạng ngã tạo tác, mặc dù cho là tạo tác thiện tuyệt bất thiện cũng chính là Tập Đế buộc phải đều xuất hiện Khổ Đế. Đạo Đế chính là thấy ra Tập Đế, Khổ Đế để "không, vô tướng, vô tác, vô cầu" mà thoát lý "sinh, hữu, tác, thành" thì ngay đó liền thấy diệt Đế. Như vậy "Diệt" chính là "tiến bộ" chứ chưa phải "Đắc" thêm điều gì mới là "tiến bộ".
Xem thêm: Cách Sử Dụng Hạt É - 19 Tác Dụng Của Hạt É
Phra Paisal Visalo
Thực Hành Giáo Pháp trong Đời Sống thường Nhật : Sự rộng LượngNhiều bạn thường thắc mắc làm cụ nào để thực tập thiền trong cuộc sống hàng ngày. Thâm nhập một khóa thiền và thực tập nghiêm túc là sự việc rèn luyện tích cực trong môi trường thiên nhiên đặc biệt.Đây là 1 việc bổ ích và quan lại trọng, nhưng bài toán thực tập thực thụ - nếu như thiền gồm một quý hiếm thực sự nào đó - cần là trong cuộc sống đời thường hàng ngày của bọn chúng ta.Để bài toán thực tập trong cuộc sống hàng ngày có tác dụng tốt, họ không những rất cần được có một lộ tình tu tập cụ thể mà còn phải thực hành thực tế Giáo pháp trong nhiều khía cạnh không giống nữa để tu dưỡng trọng tâm trí. Thiết yếu trong đời sống từng ngày sẽ nẩy sinh những tình huống mà chúng ta cần phải có kĩ năng và sự hiểu biết để có thể đối phó với tất cả thử thách mang đến với bọn chúng ta: chẳng hạn tựa như những xung đột, béo hoảng, và những thăng trầm trong cuộc sống thường ngày hàng ngày.Giống như 1 trò chơi, họ phải có một planer để đối mặt với phần lớn phiền óc sinh khởi trong nội tâm họ cũng tựa như những tiêu rất và phiền não mà người khác đem về cho chúng ta. Ngoài việc hành thiền, chúng ta cần phải vận dụng một số cách thức khác để cách tân và phát triển những phẩm chất khác của tâm. Không ít người dân muốn hành thiền nhằm tìm thấy sự an bình trong tâm. Tuy nhiên, một vài tín đồ họ không đích thực muốn chuyển đổi phong cách sống trong phần đời sót lại của họ. Họ có nhu cầu giảm cân nặng nhưng vẫn ý muốn có chiếc bánh của họ để ăn, họ có nhu cầu hành thiền tuy nhiên vẫn muốn chơi thuốc kích thích, họ muốn có sự an bình trong trái tim nhưng vẫn muốn được gia công theo hồ hết ý thích chợt nảy ra trong tâm theo sự tưởng tượng của họ.Tuy nhiên, quá trình thiền tập sẽ không còn có kết quả nếu thực hành thực tế theo biện pháp đó. Đối với phần lớn chúng ta, lúc hành thiền, tâm họ kinh nghiệm đầy đủ mọi một số loại trạng thái, ví như những cảm xúc khó chịu, phần đông trạng thái trọng điểm tiêu cực, và trong cả cảm lâu trong khung người như đau cùng - chúng là toàn bộ những gì mà chúng ta đã tích điểm trong cuộc sống của chúng ta. Hầu hết thứ tích điểm được này là hậu quả của các thói quen nhiều năm đã biến thành nếp, thành phong cách sống của bọn chúng ta, và thậm chí chúng còn biến hóa quan của niệm sinh sống của bọn chúng ta. Không tính thiền tập, còn tồn tại một số cách thức thực tập khác hoàn toàn có thể giúp cho bọn họ đưa Giáo pháp vào phong thái sống của chúng ta, ý kiến của chúng ta và đổi mới một nếp của kiến thức trong sinh hoạt từng ngày của bọn chúng ta. Bọn họ hãy cùng khám phá một số trong những phương thức thực hành Giáo pháp khác mà chúng ta cũng có thể áp dụng vào những tình huống thích hợp khi bọn chúng xảy mang đến với bọn họ trong cuộc sống thường ngày hàng ngày.Chúng ta biết rằng Chân lý cao thượng thứ nhị trong Tứ diệu đế là nguồn gốc của khổ chính là sự tham ái với chấp thủ- mọi ham mong muốn không thể kiềm chế. Một trong những những phương thức để làm giảm sự tham ái với chấp thủ này là Dana (bố thí). Dana có nghĩa là cho hoặc share với tín đồ khác. Nó là một trong liều dung dịch giải độc giúp chúng ta bớt chấp thủ, dính mắc vào phần đa gì bọn họ có. Bạn có thể tìm thấy sự tham lam và chấp thủ hiện diện khắp phần đông nơi. Bọn họ giữ chặt tài sản của chúng ta, không muốn cho chúng đi. Vấn đề tại chỗ này là, họ có của cải những chừng nào, này lại trở thành một gánh càng nặng trĩu hơn cho việc đó ta. Việc thực hành bố thí là 1 trong bài dung dịch giải độc mang lại thói keo kiệt bằng phương pháp chia sẻ phần lớn điều mà bọn họ có với những người khác, nó hỗ trợ chúng ta buông vứt thói ích kỷ khởi nguồn từ sự tự cho mình là trung trọng tâm của vũ trụ. Nó cũng giúp mở chổ chính giữa của bọn họ với lòng trường đoản cú ái và lòng bi mẫn.Bố thí có nhiều bề ngoài khác nhau. Có bố mức độ cha thí. Một nhiều loại được điện thoại tư vấn là đã tạo ra một tay. Với mức độ ba thí này, các bạn cho đi một vật dụng nào đó chính vì người ta xin bạn, hoặc cũng chính vì bạn hiện nay đang bị áp lực buộc các bạn phải cho, hoặc chính vì mọi bạn đang tra cứu kiếm đồ gia dụng đó. Chúng ta cho ra tuy nhiên chỉ cho một tay, tay kia vẫn còn đó giữ vật mình buộc phải cho. Bạn cũng có thể không thực sự ước ao cho, chúng ta làm điều đó vì sự miễn cưỡng. Thí dụ tất cả một kẻ hành khất cứ đeo dính theo chúng ta để xin. Để thoát ra khỏi hắn ta, chúng ta cho hắn ta một cái gì đó. Nếu bạn đã từng đi du ngoạn ở Ấn Độ, bạn đã có thể chạm mặt phải trường hợp này. Khu vực đây, những người dân ăn xin bám theo quanh bạn như một cái bóng và sẽ không để cho bạn đi mang đến đi trừ phi bạn cho họ một chiếc gì đó. Đó cũng chính là một hình thức cho, share với những người dân khác, nhưng bao gồm một giá trị giới hạn. Giá ý thức trọn vẹn của việc cha thí là thực sự mang đến ra, mặc dù nhiên, chúng ta chỉ cho ra một nấc độ làm sao đó, không trọn vẹn.Mức độ máy hai của bố thí là đã tạo ra một cách thân thiện. Điều đó tức là bạn mang lại ra chính vì bạn thích. Khi cho chính mình cảm thấy vui. Bạn không hẳn chịu một áp lực đè nén nào khi cho. Bất cứ lúc nào bạn thấy ai cần giúp đỡ, và nếu như bạn thấy mình đã có đủ - nếu bạn có một món gì mang lại hai chiếc - bạn sẽ cho ra một chiếc với sự thân thiện. Nếu khách hàng có hai quả chuối và nếu bao gồm ai đó sẽ đói, các bạn sẽ cho họ một quả. Đây là một vẻ ngoài cho ra ở mức độ cao hơn cũng chính vì bạn mang lại ra không hẳn vì một áp lực nào đó, bài toán bạn mang đến ra bắt đầu từ sự thân mật và gần gũi của thiết yếu bạn, và bạn không hẳn là bạn nắm giữ chặt chẽ của cải của mình.Mức độ thứ tía được call là cho theo kiểu đế vương. Trong giải pháp cho này, chúng ta hào phóng như một vị vua, các bạn cho bất cứ cái gì chúng ta có ngẫu nhiên lúc nào. Nếu như có fan cần áo, chúng ta lột áo cho họ ngay. Bạn cho phần thức nạp năng lượng cuối cùng của người sử dụng đến một tín đồ đói hơn bạn không còn có chút suy tính ngần ngại. Chúng ta cho cái cực tốt mà bạn có, không một gợn suy tính ước ao giữ lại thậm chí còn cũng không cho là rằng một "tôi" làm sao đó sẽ cho. Cho đi của cải có thể là hiệ tượng cho dễ dàng nhất, đặc biệt là nếu bạn có dư. Phần đông mọi người đặc biệt là ở phương Tây, thường dư quá của cải. Chúng ta có các nhà kho và nhà để xe đựng đầy đồ gia dụng đạc, chúng ta có xống áo mà chúng ta không mặc. Mỗi năm một lần, bọn họ dọn dẹp với gửi phần đông thứ không phải dùng đến các tổ chức tự thiện như 1 sự biểu hiện của lòng quảng đại. Tất yếu lắm khi họ “thanh toán” đồ đạc trong bên kho của bọn họ vì họ cần nơi để tích lũy những sản phẩm khác. Cho đồ đạc, thực phẩm, tiền đến những tổ chức tự thiện, đó một hình thức bố thí, chia sẻ về mặt của nả vật chất.Một bề ngoài của khác của sự bố thí là cho thời hạn của bạn. Vấn đề cho này thâm thúy hơn, bởi vì thời gian của riêng các bạn nó nối liền với mẫu tôi, cái bạn dạng ngã của người sử dụng hơn. Cũng chẳng mấy nặng nề khăn để cho một người hành khất một đồng đô la hoặc cho những người ấy phần thức ăn dôi ra nếu bạn đã sở hữu đủ, nhưng mà để chia sẻ thời gian của chính mình quả là gồm chút gì trở ngại hơn. Hãy tưởng tượng bạn hàng xóm của chúng ta đến với nói: "Thứ bảy này, tôi thực thụ cần chúng ta giúp tôi tô lại ngôi nhà”."Thứ bảy à? Trời ạ. Ngày kia có những trận đấu bóng bầu dục, bóng đá. Họ sơn bên vào nhà nhật nhé?" Hoặc, "Tôi đang nói con cháu trai của tôi giúp bạn nhé, tôi đang trả mang lại nó mười đô la nhằm nó cho giúp bạn."Chúng ta giữ chặt lấy thời gian quý báu của họ và chỉ ước ao dùng nó để làm những chuyện mà bọn họ thích. Vị vậy, mang đến đi phần đa ước mong riêng với thời gian của mình để góp một người đang đề nghị đến sự trợ giúp là một hiệ tượng bố thí sâu sắc hơn.Chia sẻ kỹ năng hay tài năng của bản thân với tín đồ khác là cũng là 1 trong cách khác mang đến khác. Tất cả mọi bề ngoài bố thí - từ những của cải vật chất đến tinh thần- đa số là rất nhiều phương phương pháp để cho ra.Hành thiền cũng là một hình thức cho ra, tuyệt từ bỏ. Thực sự nói theo cách khác rằng khi ta hành thiền, đó là hiệ tượng cao độc nhất vô nhị của bài toán cho, cũng chính vì chúng ta sẽ từ bỏ bất cứ điều gì đang tới qua những cửa giác quan liêu của chúng ta, nhất là trong khi họ thực tập chánh niệm. Họ từ quăng quật âm thanh đi vào tai của bọn chúng ta, mặc dầu đó là một trong những âm thanh dễ dàng chịu, tuyệt đó là một trong âm thanh cực nhọc chịu, họ chỉ cho phép nó sinh khởi với hoại diệt nhưng mà không thay giữ. Nếu chúng ta thực sự dính lấy nó, chúng ta phải cố gắng buông quăng quật nó, làm cho nó đi. Họ cố gắng buông bỏ những lưu ý đến của chúng ta, buông quăng quật những đau và nhức trong cơ thể. Và tất nhiên, cuối cùng, mỗi cá nhân chúng phải nỗ lực để buông bỏ cái ngã. Họ phải buông vứt cái cảm giác về cái té để hoàn toàn có thể chứng nghiệm được pháp Siêu nuốm và sự giải thoát thực thụ của tâm. Để được như vậy, trong cả ý thức về cái ngã bọn họ cũng bắt buộc buông bỏ.Chắc chắn rằng nếu họ không thể bố thí của nả vật hóa học hoặc tinh thần, quan yếu buông vứt những cảm hứng như giận dữ, hoặc là hầu như trạng thái xấu đi khác, hoặc thậm chí buông quăng quật những tâm trạng tích cực, với rồi khi thời khắc đến, bọn họ sẽ chẳng thể buông bỏ cái vấp ngã trong thiền tập để hoàn toàn có thể thực hiện nay một cách nhảy vọt tới sự chứng nghiệm Níp-bàn. Vì chưng vậy, nói theo cách khác rằng thực hành hạnh cha thí tự thân nó đó là một sự thực hành Giáo pháp trọn vẹn cùng đầy đủ.Trong cuộc sống hàng ngày của mình, bạn cũng có thể tìm thấy nhiều thời cơ để thực hành thực tế hạnh cha thí. Đặc biệt, bạn có thể dành thời gian của mình để giúp bạn nào đó đang thực sự rất cần phải giúp đỡ, lấy ví dụ ai đó tại nơi thao tác nói: "Bạn hoàn toàn có thể chỉ đến tôi cách để làm câu hỏi với này máy tính xách tay ngu ngớ ngẩn này không?" Và các bạn chỉ cho người đó cách sử dụng, hoặc giúp người ấy thao tác đó, hoặc thực hành thực tế bố thí theo những phương pháp khác.Có ba nền tảng gốc rễ của Giáo pháp giúp chúng ta khi chúng ta thực hành tía thí. Đó là Chánh kiến, nhánh đầu tiên của bát Chánh Đạo, Chánh niệm là nhánh lắp thêm bảy với Chánh Tinh tấn là nhánh thiết bị sáu. Cha nhánh này phối hợp để cùng thao tác làm việc với nhau. Chánh kiến hiểu sự ích kỷ và bủn xỉn là đều trạng thái tiêu cực. Chánh niệm bảo vệ rằng khi sự ích kỷ sinh khởi hoặc xen vào việc làm, hành vi của bọn họ , bọn họ phải nhìn thấy nó; bọn họ phải nhận thấy nó khi tâm họ đang bám chắc vào một vật dụng gì đó. Sau khoản thời gian đã chánh niệm bên trên sự ích kỷ và dính giữ và nhận thấy chúng là một trạng thái tâm bất thiện, họ sử dụng Chánh tinh tấn để từ bỏ trạng thái trung khu này khi bọn chúng sinh khởi. Nói cách khác, thực hành thực tế Chánh tinh tấn gồm nghĩa là bọn họ nỗ lực để ngăn ngừa và từ quăng quật trạng thái tâm bất thiện khi bọn chúng sinh khởi và nỗ lực cố gắng trau dồi và trở nên tân tiến các trạng thái chổ chính giữa thiện để thay thế trạng thái tâm bất thiện này.