TÂN TAM QUỐC DIỄN NGHĨA (THREE KINGDOMS 2010) 2010

Thể loạiĐạo diễnDiễn viênNhạc phimQuốc giaNgôn ngữNhà sản xuấtBiên tậpPhát sóng
Phim dã sử, cổ trang
Cao Hi Hi
Hà Nhuận Đông, Lục Nghị, Nhiếp Viễn, Lâm chổ chính giữa Như, Vu Vinh Quang, è cổ Kiến Bân, ….

Bạn đang xem: Tân tam quốc diễn nghĩa (three kingdoms 2010) 2010

Zhao Jiping
Trung Quốc
Tiếng Phổ thông
Yang Xiaojun
Chu tô Tiến
2 mon 5 năm 2010

Giới thiệu về thành phầm TAM QUỐC DIỄN NGHĨA của La tiệm Trung

Tam quốc diễn nghĩa được nghe biết nhiều qua biên soạn của La quán Trung, nhưng thực ra bộ tè thuyết này trước sau đang trải qua một quá trình tập thể chế tác lâu dài của không ít người.

Trước La cửa hàng Trung, trường đoản cú lâu, chuyện Tam quốc vẫn lưu hành thoáng rộng trong dân gian truyền miệng, các nghệ nhân nhắc chuyện, những nhà văn học thẩm mỹ và nghệ thuật viết kịch, diễn kịch, phần lớn không dứt sáng tạo, tạo nên những tình tiết câu chuyện và hình tượng các nhân vật đa dạng chủng loại thêm. Cuối đời Nguyên đầu tiên Minh, bên tiểu thuyết La quán Trung vẫn viết cỗ Tam quốc chí thông tục diễn nghĩa chính là đã dựa vào cơ sở chế tác tập thể vô cùng hùng hậu đó của nhân dân quần chúng và kĩ năng kiệt xuất của ông.

Mời chúng ta xem trọn bộ TAM QUỐC DIỄN NGHĨA

(mình phân chia 124 tập thành 5 phần nhỏ, mỗi phần 25 tập để chúng ta dễ theo dõi)

TẬP 1 – 25

Module cannot be rendered as the requested nội dung is not (longer) accessible. Tương tác the administrator lớn get access.

TẬP 26 – 50

Module cannot be rendered as the requested nội dung is not (longer) accessible. Contact the administrator lớn get access.

TẬP 51 – 75

Module cannot be rendered as the requested nội dung is not (longer) accessible. Liên hệ the administrator to lớn get access.

TẬP 76 – 100

Module cannot be rendered as the requested content is not (longer) accessible. Contact the administrator to get access.

TẬP 101 – 124 (đang cập nhật)

Module cannot be rendered as the requested content is not (longer) accessible. Contact the administrator to lớn get access.

Truyện Tam quốc của La tiệm Trung đối với các bản truyện kể trước đó một số nội dung như sau:

Tước bớt một vài phần mê tín, nhân trái báo ứng và đa số tình ngày tiết “quá ư hoang đường”.Viết thêm, làm ngôn từ cuốn truyện phong phú và đa dạng thêm vô cùng nhiều, sơn vẽ tính bí quyết và hình tượng nhân vật đến sâu sắc, đậm đường nét hơn.Nâng cao ngữ điệu đến nấc nghệ thuật, tăng tốc thêm sức cuốn hút của nghệ thuật.Làm rất nổi bật lên một cách rõ ràng và mãnh liệt nhân dân tính và xu hướng tính văn học là yêu lưu giữ Bị, ghét Tào Tháo, nhắm đến nước Thục cản lại nước Ngụy trong toàn cuốn sách.

Tóm tắt tiểu thuyết TAM QUỐC DIỄN NGHĨA

Tác phẩm TAM QUỐC DIỄN NGHĨA có quy mô đồ sộ, tạo nên sức lôi kéo khó chống lại. Sau đấy là tóm tắt văn bản của tè thuyết với các phân đoạn chính.

Nhà Hán suy yếu

Bối cảnh vào thời suy yếu trong phòng Hán lúc mà đông đảo hoàng đế sau cùng của triều đại này thừa tin cần sử dụng hoạn quan, gạt quăng quật hiền thần. Triều bao gồm hư nát, đời sống người dân trở đề nghị cơ cực.

Đến đời Hán Linh Đế, năm 184, loàn giặc Khăn vàng nổ ra vày Trương Giác đứng đầu cầm đầu. Kế tiếp là sự mở ra của ba đồng đội Lưu Bị, quan Vũ cùng Trương Phi, cả cha người đều mong mỏi dẹp loạn yên ổn dân bắt buộc đã kết nghĩa cùng với nhau ngơi nghỉ vườn đào.

Hà Tiến chỉ huy các quan tiền đại thần đi trấn áp chẳng mấy chốc dập tắt được cuộc khởi nghĩa Khăn Vàng. Hà Tiến là anh rể vua với nhờ này mà nhậm được chức đại tướng mạo quân của triều đình. Sau khoản thời gian Hán Linh Đế mất vào khoảng thời gian 189, Hà Tiến lập bé trưởng của vua là Hán thiếu thốn Đế lên kế vị. Điều đó khiến Đổng Thái hậu (mẹ của Hán Linh Đế) không hài lòng, bởi vì bà ta ước ao đưa em của thiếu Đế là è cổ Lưu vương kế vị.

Hà Tiến yêu cầu đầu độc làm thịt bà ta để trừ họa. Tiếp đến Hà Tiến lại có xích míc với bọn hoạn quan liêu Thập thường thị nên mong trừ bỏ bầy chúng để rứa đại quyền vào triều. Hà Tiến đem chuyện này bàn với Viên Thiệu, Thiệu khuyên răn ông nên được gọi các trấn khắp toàn quốc vào Lạc Dương diệt hoạn quan, Tiến nghe theo ngay.

Hành động này của Hà Tiến bị chủ yếu Tào túa phản đối và nhận định rằng ông là kẻ “làm loàn thiên hạ”. Khi mà lại mưu đồ diệt hoạn quan liêu của Hà Tiến không thành thì ông lại mắc mưu của đám thiến quan, bị bọn chúng lừa vào cung trường Lạc với giết chết. Liền tiếp nối các quan liêu đại thần vày Viên Thiệu, Tào Tháo cầm đầu đem quân vào cung thịt sạch đám hoạn quan này, trả thù cho Hà Tiến.

Trong số các quan lại thừa nhận lệnh Hà Tiến để vào cung khử hoạn quan bao gồm Đổng Trác là lắp thêm sử Tây Lương. Đổng Trác nhân cơ hội cả Hà Tiến với đám hoạn quan hồ hết đã chết, tức thời vào kinh làm loạn triều đình. Năm 190, ông ta phế truất Hán thiếu hụt Đế với lập nai lưng Lưu vương lên có tác dụng hoàng đế, rồi từ bỏ phong mình làm cho tướng quốc, cụ hết triều chính.

Thứ sử Tinh Châu là Đinh Nguyên lên án hành vi này, ông ta ỷ tất cả con nuôi là Lã Bố hộ vệ đề xuất không sợ hãi bị Đổng Trác hãm hại. Tuy vậy Đổng Trác lại sử dụng kế thiết lập chuộc Lã Bố, bộ quà tặng kèm theo cho Lã bố vàng bạc châu báu và con chiến mã Xích Thố của mình. Lã tía nổi lòng tham, làm phản giết Đinh Nguyên ngay lập tức trong đêm tối đó để quay về theo Đổng Trác.

Cái bị tiêu diệt của Đổng Trác với sự nổi dậy của Lý Thôi-Quách Dĩ

Hành vi tàn bạo, lộng quyền của Đổng Trác khiến các chư hầu hết sức phẫn nộ, họ hội quân với Viên Thiệu để cùng diệt Đổng Trác. Lưu Bị, quan Vũ với Trương Phi cũng theo liên quân khử gian tặc. Lã Bố liên tiếp được Đổng Trác sai đi trấn áp, bao gồm lần 1 mình đã chiến đấu với cả ba bằng hữu Lưu, Quan, Trương nhưng kế tiếp phải chủ động rút quân. Năm 191, sau nhiều thành công liên tiếp, liên quân Viên Thiệu đã triệu tập dưới thật tình Lạc Dương. Đổng Trác hoảng sợ, ngay lập tức bắt vua Hán dời đô về ngôi trường An lánh nạn.

Trong thời gian Đổng Trác nạm quyền, vẫn tồn tại nhiều trung thần như Vương Doãn luôn luôn tìm cách tiêu diệt Trác. Một lần, vương vãi Doãn đã áp dụng liên trả kế, ban đầu tặng đàn bà của ông ta là Điêu Thuyền đến Lã Bố, nhưng sau đó lại dâng đến Đổng Trác. Lã bố tức giận phỏng vấn Vương Doãn. Vương Doãn nói rằng phải dâng Điêu Thuyền cho Trác bởi bị Trác ép buộc.

Có lần Lã tía nhân cơ hội Đổng Trác đang cùng Hán Hiến Đế bàn thiết yếu sự, lén tới điện Phượng Nghi để chạm chán Điêu Thuyền. Điêu Thuyền nghe lời vương Doãn, vẫn nói khích vài câu nhằm li loại gián Đổng Trác với Lã Bố. Lúc Đổng Trác về điện, thấy Lã bố đang ôm Điêu Thuyền, bực tức ném long kích vào Lã cha nhưng ông đã may mắn tránh được. Từ kia Lã bố hận thù Đổng Trác, vương vãi Doãn thấy vậy ngay tức thì nói khích, khiến Lã bố càng quyết chổ chính giữa giết Đổng Trác để trả thù. Cả hai đang bày mưu lừa Đổng Trác vào gớm thành nhằm rồi đích thân Lã cha lao mang lại giết bị tiêu diệt ông.

Không lâu sau khoản thời gian Đổng Trác bị giết mổ chết, các thuộc hạ của hắn là Lý Thôi và Quách Dĩ cùng Trương Tế, Phàn Trù sẽ đóng quân nghỉ ngơi My Ổ cùng nhau nổi lên làm loạn, phục thù cho chủ sau khi bọn chúng không được vương Doãn xá tội. Con rể Đổng Trác là Ngưu Phụ cũng nổi lên hưởng ứng. Lã tía diệt được Ngưu Phụ, chủ quan khinh địch đề nghị bị Lý Thôi, Quách Dĩ lập mưu đánh bại. Chẳng bao lâu sau, bọn Thôi, Dĩ chiếm hữu được Trường An, thịt được vương vãi Doãn, buộc Lã tía phải vứt thành ngôi trường An chạy trốn. Lý Thôi, Quách Dĩ tự đó vắt vua Hiến Đế nạm Đổng Trác.

Hán Hiến Đế không cam chịu thân phận bù nhìn. Đến cuối năm 193, hai chư hầu ngơi nghỉ Tây Lương là Mã Đằng, Hàn Toại đã bí mật câu kết với vua Hán, thủ đoạn đem quân vào ngôi trường An nhằm tiêu diệt bầy Lý Thôi, nhưng thua thảm nặng nề. Cả hai suôn sẻ chạy thoát nạn.

Liên minh chư hầu tan rã

Trong lúc đó, các chư hầu vào liên quân kháng Đổng Trác lại lục đục nội bộ với nhau. Tôn Kiên, thân phụ của Tôn Sách và Tôn Quyền, lợi dụng lúc lộn xộn, đã đưa được ngọc tỷ truyền quốc rồi bỏ trốn về Giang Đông. Viên Thiệu nghi ngờ, lệnh mang lại thái thú giữ Biểu ở kinh Châu mang quân đánh úp Tôn Kiên để đòi lại ngọc tỉ. Tôn Kiên chạy thoát được nhưng quân sĩ đã tử thương vượt nửa.

Từ kia Tôn Kiên hận thù lưu Biểu, chỉ chờ cơ hội báo thù. Thời điểm cuối năm 191, Tôn Kiên đích thân dẫn quân tiến công Kinh Châu nhưng mà bị lưu Biểu tấn công bại, bản thân Tôn Kiên cũng trở thành tử trận. Nhỏ của Tôn Kiên là Tôn Sách đề nghị cùng các tướng bên dưới trướng vứt Giang Đông chạy sang Hoài nam giới nương nhờ vào Viên Thuật. Thời điểm đó liên quân kháng Đổng Trác đã trở nên tan rã, các chư hầu quay về địa phương của bản thân và ban đầu giao chiến với nhau, quên cả nhiệm vụ lúc đầu là diệt Đổng Trác. Nhiều hero như Tào tháo và lưu giữ Bị, mặc dù chưa đồng ý được ban tước cùng quân, cũng bắt đầu xây dựng lực lượng riêng.

Viên Thiệu lúc bắt đầu khởi sự địa bàn rất nhỏ. Có lúc lương thực cạn kiệt, Thiệu bắt buộc mượn lương của chư hầu Hàn Phức ở ký kết Châu. Mưu sĩ Phùng Kỷ ngay thức thì bày mưu mang lại Viên Thiệu một phương diện dụ Công Tôn Toản cùng Thiệu đánh cam kết Châu, mặt khác báo tin này đến Hàn Phức. Hàn Phức hoảng sợ, lại kém nhát. Sau khoản thời gian nghe lời dụ của Viên Thiệu, Hàn Phức tức thời dâng cam kết Châu mang lại Thiệu nhằm bảo vệ Ký Châu ngoài sự xâm phạm của Công Tôn Toản. Nhờ vào đó, Viên Thiệu mang được ký kết Châu mà không tốn binh lực. Công Tôn Toản biết mình bị Viên Thiệu lừa gạt, lập tức cất quân báo thù. Công dụng là quân của Toản thảm bại, bản thân Toản suýt bị cỗ tướng của Viên Thiệu là Văn Xú bắt sinh sống nếu không có Triệu Vân cứu.

Năm 193, Tào Tháo mang đến đón thân phụ mình là Tào Tung từ quê đơn vị tới căn cứ của mình, có đi qua nghỉ tối ở từ bỏ Châu. Sản phẩm sử từ Châu là Đào Khiêm lệnh cho cỗ tướng Trương Khải liên tục hộ tống Tào Tung về nơi Tào Tháo. Dẫu vậy Trương Khải thấy Tào Tung mang các vàng bạc tình của cải buộc phải nổi lòng tham, vẫn giết ông ta trong đêm để cướp sạch. Tào toá nghe tin thì cực kỳ tức giận, mang đại quân tấn công Từ Châu phục thù cho phụ vương mình. Quân nhóm của Đào Khiêm yếu hèn thế, bắt buộc liên thủ với lưu giữ Bị cơ hội đó đã theo Công Tôn Toản, mới đẩy lui được quân Tào. Năm 194, Đào Khiêm bé chết, Lưu Bị cố Đào Khiêm cai quản Từ Châu.

Sau lúc bị Lý Thôi và Quách Dĩ tấn công bại, Lã Bố tạm thời chạy trốn, linh giác một thời gian qua những chư hầu không giống nhau. Sau đây Lã cha thấy Tào dỡ lơi lỏng phòng bị yêu cầu đã tập đúng theo quân đội cùng những thuộc hạ như Cao Thuận, Trương Liêu chiếm phần Bộc Dương. Lã cha cũng hàng phục được mưu sĩ Trần Cung, fan vốn mong muốn theo Tào Tháo tuy nhiên bất mãn trước sự việc ông ta tàn ngay cạnh dân tự Châu khi đánh Đào Khiêm.

Với tài túc trí nhiều mưu, trần Cung giúp Lã tía thắng Tào Tháo các trận, thậm chí còn suýt bắt sinh sống được Tào Tháo. Mặc dù nhiên, Lã Bố tiếp nối đã trúng kế của Tào Tháo cần thất bại trong việc giữ địa bàn, cùng con đường đành cần liên minh với bằng hữu Lưu Bị ngơi nghỉ Từ Châu, nhưng nên tạm đóng quân sinh sống quận đái Bái. Tận dụng sự không cẩn thận của Trương Phi khi được giữ Bị giao câu hỏi giữ tự Châu, Lã Bố bất ngờ đánh úp tự Châu. Để chuộc lỗi với lưu giữ Bị, Lã Bố vẫn cho ông ta đóng quân sinh hoạt Tiểu Bái, nói thác là chỉ nỗ lực Trương Phi giữ Từ Châu nhằm tránh hư việc. Khi Viên Thuật vây đánh địa thế căn cứ Tiểu Bái của lưu lại Bị, Lã tía đã bắn kích viên môn cứu vãn ông, buộc Viên Thuật cần giải vây rút về. Mặc dù nhiên, Lã Bố tiếp đến lại trở mặt đánh Lưu Bị và chiếm lĩnh được Tiểu Bái. Giữ Bị đề xuất dẫn quân về hàng Tào tháo dỡ làm thế lực của Tào tháo dỡ càng trở buộc phải lớn mạnh.

Viên Thuật xưng đế

Lúc này nghỉ ngơi Hoài Nam, Tôn Sách không thích ở với Viên Thuật nữa, cùng Trương Chiêu và những thuộc hạ thân tín ra mức độ tự lập. Tôn Sách lấy cớ đi tấn công chư hầu nguy hại là Lưu do để đảm bảo an toàn gia quyến, đồng thời để ngọc tỷ lại làm tin. Viên Thuật chấp thuận. Sau khoản thời gian đánh bại được Lưu vày ở Dương châu, Tôn Sách thừa thắng đoạt được Ngô quận cùng Cối Kê, vượt qua được các chư hầu Nghiêm Bạch Hổ và Vương Lãng. Nhờ đó Sách thiết yếu thức quản lý Giang Đông, li khai cùng với Viên Thuật với gửi thư yêu ước ông ta trả lại ngọc tỉ. Viên Thuật thấy Tôn Sách làm phản mình thì cực kì giận dữ, cần không chịu trả ngọc tỉ. Có ngọc tỉ truyền quốc, Viên Thuật đang tự xưng đế không thọ sau đó, dù bên Hán vẫn còn. Hành động này của Thuật bị Tào túa và các chư hầu xem là tội phản bội nghịch, đề xuất họ đã thuộc liên minh cùng nhau để tiến công ông.

Để đối phó với các chư hầu, Viên Thuật muốn liên minh cùng với Lã Bố, thậm chí còn cho sứ giả cho xin kết nghĩa thông gia. Tuy nhiên Lã tía đã phủ nhận yêu cầu này, quyết định đi theo liên minh các chư hầu để thảo phạt Viên Thuật. Viên Thuật thua thảm to những trận liền, lực lượng trở cần suy yếu, đành phải thủ phận ở Hoài phái mạnh để cầm cố thủ.

Tào Tháo nuốm thiên tử

Lúc đó ở trường An, các quan đại thần là Dương Bưu cùng Chu Tuấn thấy lũ Thôi, Dĩ chăm quyền, đang bày mưu với Hán Hiến Đế nhằm li gián lũ chúng, buộc Lý Thôi cùng Quách Dĩ nảy sinh mâu thuẫn và yêu cầu trở mặt đánh lẫn nhau suốt nhị tháng. Nhân lúc lũ chúng hủy hoại nhau, những quần thần kín đáo hộ tống vua Hán về Lạc Dương để tránh khỏi đàn chúng. Lý Thôi cùng Quách Dĩ nghe tin đề nghị giảng hòa rồi lấy quân xua đuổi theo bắt vua lại. Những bộ tướng tá triều đình như Đổng Thừa, Dương Phụng, từ Hoảng những lần giúp vua đẩy lui được liên quân Lý-Quách nhưng chiến binh cứ hao hụt dần. Hán Hiến Đế đành triệu Tào tháo dỡ đem quân mang lại Lạc Dương cứu giúp giá, cả Lý Thôi với Quách Dĩ đông đảo bị Tào cởi đánh bại. Lý Thôi, Quách Dĩ đành mang quân về trấn thủ trường An và My Ổ. Sau đây cả hai rất nhiều bị thủ hạ giết bị tiêu diệt để sản phẩm Tào Tháo.

Quyền lực của Tào Tháo bước đầu mạnh lên sau khi sở hữu được Hán Hiến Đế. Năm 198, Tào túa lấy danh nghĩa giúp lưu giữ Bị, đựng đại quân chinh phát Lã cha ở từ Châu. Lã ba thua trận liên tiếp, bị vây khốn ngơi nghỉ Hạ Bì, cùng đường đành xin kết nghĩa dâu gia với Viên Thuật để được ông ta gửi quân chi viện. Viên Thuật thiếu tín nhiệm ông, đòi Lã cha phải đem con gái mình qua trước rồi mới xuất binh. Do bị quân Tào vây chặt thành, kế hoạch này vẫn thất bại. Lã Bố tiếp đến bị các thủ hạ làm cho phản, trói lại nộp đến Tào tháo và ở đầu cuối bị Tào cởi xử tử. Tuy rước được từ Châu, Tào Tháo đang không trao lại quyền kiểm soát và điều hành châu này mang lại Lưu Bị như sẽ hứa, mà ra quyết định giữ ông ta ở lại hứa Xương để dễ bề kiểm soát.

Viên Thuật tuy không cứu Lã Bố, nhưng mà khi thấy quyền năng của Tào túa ngày càng lớn mạnh, ông ý muốn đem ngọc tỷ với ngôi vua sang trọng trao đến anh là Viên Thiệu ở ký Châu để thuộc liên minh kháng Tào. Năm 199, Tào tháo dỡ sai lưu giữ Bị rước quân ngăn đánh Viên Thuật ở Từ Châu khi ông ta đang trên phố sang chỗ Viên Thiệu. Quân Viên Thuật thua kém to đề nghị rút về Hoài Nam. Trê tuyến phố rút quân, Viên Thuật lâm bệnh dịch qua đời và gia thế của ông đã biết thành Tào túa và Tôn Sách xóm tính sau đó. Tào dỡ cũng tịch thu được ngọc tỷ của Viên Thuật.

Khi Tào Tháo rứa vua Hán, trở phải lộng quyền ngang ngược, khi quân phạm thượng, lấn lướt hoàng đế. Hán Hiến Đế không cam chịu thân phận đó, mau lẹ viết một mật chiếu mang đến Đổng Thừa, răn dạy Thừa giết thịt Tháo. Đổng quá lập ra hội Nghĩa trạng, tức là hội chống Tào Tháo. Ít thọ sau tất cả bảy bạn tham dự, trong những số đó có Mã Đằng với Lưu Bị. Về sau, Mã Đằng về Tây Lương, lưu giữ Bị về trường đoản cú Châu, Đổng thừa giận họ nên phát bệnh. Lúc chữa bệnh cho Đổng Thừa, thái y mèo Bình phát hiện Thừa mong muốn diệt Tào Tháo, xin gia nhập vào Nghĩa trạng. Nhưng mà ngay tiếp đến kế hoạch đã trở nên bại lộ lúc người nô lệ của Đổng Thừa, vì bị công ty trách phạt nên ân oán giận, kín tố giác vụ hội Nghĩa trạng mang đến Tào tháo biết. Tào tháo bèn mang đến bắt mèo Bình đem tra tấn để đưa lời khai nhưng cát Bình đã từ chối khai và tự sát. Sau đó 1 hồi điều tra, vụ việc đã biết thành phát hiện, với cả năm người đàn Đổng Thừa cùng gia quyến của mình đều bị Tào dỡ chém đầu.

Về phần giữ Bị, sau khi tiêu diệt Viên Thuật đã không thu quân về hứa hẹn Đô theo lệnh của Tào Tháo cơ mà giết thái thú từ Châu là Xa Trụ cùng đóng quân tại đây để ngầm củng cầm thế lực, dù chưa bằng lòng li khai. Tào tháo nghi ngờ, vẫn sai lưu Đại và Vương Trung rước quân đến từ Châu để giám sát Lưu Bị, mà lại họ bị ông bức xua đuổi về hẹn Đô. Biết lưu giữ Bị phía trong hội Nghĩa trạng nên ngay sau khoản thời gian trừ Đổng Thừa, Tào cởi dẫn quân tấn công Từ Châu, lưu Bị không phản kháng nổi buộc phải chạy lịch sự Viên Thiệu, Trương Phi trốn về Nhữ phái nam còn quan lại Vũ vì cùng đường nên phải tạm thời đầu mặt hàng Tào Tháo. Về sau, Quan Vũ không đồng ý mọi phong thưởng của Tào Tháo, tự bản thân cưỡi ngựa chiến qua 5 ải chém 6 tướng nhằm về với giữ Bị.

Chiến tranh Viên-Tào

Viên Thiệu sau khi phá hủy được quân thù phía Bắc của chính mình là Công Tôn Toản đang trở thành một quyền năng quân phiệt hùng bạo gan ở Hà Bắc mà đến cả Tào dỡ cũng yêu cầu e ngại. Vì thế Lưu Bị sau thời điểm li khai Tào Tháo ban sơ đã ra quyết định sang cam kết Châu với Viên Thiệu để thuộc đánh Tào, song do nhận ra Viên Thiệu không có khả năng bình định thiên hạ đề xuất ông đành quăng quật đi.

Trong chiến dịch quân sự chiến lược đánh Viên Thiệu, Tào tháo dỡ với phương án “lấy ít địch nhiều” cùng tài mưu lược của mình, đã giành được win lợi ban sơ ở trận Bạch Mã – Diên Tân và thắng lợi quyết định của Tào dỡ là trên trận quan tiền Độ cuối năm 200. Nỗ lực trả thù của Viên Thiệu sau đó đã trở nên phá sản hoàn toàn khi ông lại để thua kém tiếp một trận đánh lớn khác cùng với Tào tháo dỡ ở yêu đương Đình đề nghị từ đó sức khỏe ban đầu suy sụp, lực lượng cũng trở nên kiệt quệ.

Năm 202, Viên Thiệu qua đời. Bởi vì Thiệu bỏ bé trưởng Viên Đàm nhằm lập bé út Viên Thượng lên kế vị, các con của ông vẫn nảy sinh xích míc rồi dấy binh tấn công lẫn nhau. Tào túa thừa cơ hội anh em họ Viên gặm xé lẫn nhau, mang quân thu được cả tứ châu Hà Bắc, buộc tàn dư chúng ta Viên đề nghị chạy sâu vào Liêu Đông. Tào toá bèn mượn tay thái thú Liêu Đông là Công Tôn Khang để giết hai đồng đội Viên Thượng và Viên Hy, một tín đồ con lắp thêm khác của Viên Thiệu. Thua trận của Viên Thiệu vẫn đặt đại lý cho Tào dỡ củng vắt quyền lực hoàn hảo khắp miền bắc bộ Trung Quốc.

Lưu Bị chống Tào

Cũng trong thời gian này, lưu lại Bị lập được địa thế căn cứ mới ngơi nghỉ Nhữ Nam để tự phòng Tào Tháo, nhị nghĩa đệ của ông ta là quan liêu Vũ cùng Trương Phi cũng tìm đường theo về. Năm 201, lưu Bị tự mang quân đi tấn công Tào Tháo nhưng mà bị thua nặng nề, bèn tới ghê Châu nương nhờ Lưu Biểu là 1 người anh họ xa của mình mang lại lánh nạn.

Lưu Bị được lưu giữ Biểu đến đóng quân sống quận Tân Dã để phòng ngừa Tào Tháo, tại đó ông đã hàng phục được mưu sĩ trường đoản cú Thứ. Từ sản phẩm công nghệ với tài mưu lược của mình, ông đã giúp Lưu Bị chiến thắng quân Tào những trận. Tuy nhiên Tào dỡ lập mưu bắt mẹ của từ Thứ, buộc tự Thứ buộc phải theo mình. Trước lúc buộc yêu cầu rời vứt Lưu Bị, Từ thiết bị tiến cử Gia cát Lượng với lưu giữ Bị. Sau bố lần đến thăm lều cỏ của Gia cát Lượng, lưu giữ Bị đã chiêu mộ được ông ta có tác dụng mưu sĩ. Hai lần đầu tiên, Gia cát Lượng mang cớ đi có việc để trường đoản cú chối chạm chán khách. Chỉ gồm lần cuối cùng vì cảm kích do sự thật tâm và kiên trì của lưu giữ Bị cơ mà Gia cát Lượng mới ra quyết định theo phò tá.

Năm 208, Lưu Biểu mất, để lại di chúc trao khiếp Châu cho bé trưởng là lưu Kỳ. Nội bộ Kinh Châu bước đầu lục đục khi bộ tướng của lưu giữ Biểu là trẹo Mạo đưa con thứ lưu giữ Tông lên làm chúa rồi định cho những người giết lưu lại Kỳ đi để trừ họa, tuy thế Lưu Kỳ đã chủ động trốn về Giang Hạ. Tào Tháo thông tin Kinh Châu đang xuất hiện biến loạn, lập tức tự mang quân đi chỉ chiếm Tân Dã. Lưu lại Bị nhận thấy binh mã sinh sống Tân Dã ko đủ kĩ năng chống Tào nên ý muốn tạm rút lui. Do lấy được lòng dân bọn chúng thành Tân Dã đề nghị trước viễn ảnh bị quân Tào xâm chiếm, toàn bộ dân vào thành một lòng xin theo Lưu Bị.

Lưu Bị đành đưa dân Tân Dã về thành Tương Dương của giữ Tông, tại trên đây Lưu Bị bị phủ nhận không bỏ vào thành. Không thể cách nào khác ông phải tiếp tục nam tiến xuống Giang Hạ, là thành của lưu lại Kỳ, vì chưng bị trệu Mạo hãm hại đề nghị bỏ trốn đến đây. Ở Giang Hạ, lưu Bị sau cuối cũng tạm có được một địa điểm dung thân để chống lại cuộc tiến công dữ dội của Tào Tháo. Tào cởi sai fan đưa thư cho tới Tương Dương chiêu hàng lưu Tông. Lưu lại Tông đồng ý, dẫn tùy tùng về hẹn Đô đầu hàng, chủ động nộp hết chín quận ghê Châu mang đến Tào Tháo.

Trận Xích Bích

Còn sống Giang Đông, Tôn Quyền vừa mới lên thay quyền sau cái chết bất ngờ của bạn anh Tôn Sách. Năm 208, Tôn Quyền vượt qua được tướng tá của giữ Biểu là Hoàng Tổ sinh hoạt Giang Hạ, hàng phục được tướng tốt dưới trướng Hoàng Tổ là Cam Ninh. Cả Tào toá lẫn lưu Bị phần nhiều định hòa hợp với Tôn Quyền để cản lại nhau.

Tuy nhiên, Gia mèo Lượng từ bỏ mình cho quận sử dụng Tang cùng thuyết phục được Tôn Quyền bắt tay hợp tác với giữ Bị. Những bề tôi của Tôn Quyền tạo thành hai phe là chủ hàng và nhà chiến. Đứng đầu phe nhà hàng là Trương Chiêu, đứng đầu phe chủ chiến là Chu Du. Tôn Quyền nghe theo Chu Du, quyết kết hợp với lưu giữ Bị để đánh Tào Tháo. Ngày đông năm 208, Tào tháo dẫn đại quân tiến xuống vùng đông nam đánh Tôn Quyền để thống độc nhất Trung Hoa. Biết quân Tào lạ lẫm thủy chiến, du ngoạn và Gia mèo Lượng đang lệnh mang lại mưu sĩ Bàng Thống mang lại trá hàng, dụ Tào Tháo mang lại nối những thuyền chiến lại với nhau để dễ bày chiến trận. Liên hợp Tôn-Lưu tận dụng cơ hội này để dùng hỏa công kháng Tào, đang dẫn đến thua kém thảm hại độc nhất của Tào tháo dỡ tại trận Xích Bích.

Thế Chân phát hình thành

Sau khi lose trận Xích Bích, lực lượng của Tào túa về cơ phiên bản không còn trội hơn so với giữ Bị và Tôn Quyền như trước nữa. Vắt chân phát dần hiện ra từ đây.

Do trước kia đã chiếm được Kinh Châu, Tào tháo dỡ đã giao tía quận phệ của châu này là phái nam Quận, Tương Dương với Hợp Phì lần lượt mang đến Tào Nhân, Hạ Hầu Đôn cùng Trương Liêu coi giữ. Hợp lại thành Tôn-Lưu thừa chiến hạ trận Xích Bích, bên nhau xâu xé mọi vùng đất này. Năm 209, du ngoạn dẫn quân tiến công Nam Quận, đánh bại được Tào Nhân dẫu vậy Nam Quận đã trở nên Gia cat Lượng rước quân chiếm phần mất trước đó, và cả kinh Châu lẫn Tương Dương cũng lần lượt về tay Lưu Bị. Vận đen không xong đeo đuổi Đông Ngô khi Tôn Quyền dẫn quân tấn công trận vừa lòng Phì thì bị Trương Liêu tấn công bại.

Để mang Kinh Châu mà chưa phải cất quân, du lãm chỉ đến Lưu Bị “mượn tởm Châu” cùng khi lưu Kỳ (con trưởng lưu giữ Biểu) chết thì phải trả, do Lưu Kỳ bên trên danh nghĩa vẫn đang thừa kế Lưu Biểu ở gớm Châu. Cuối năm 209, lưu lại Kỳ mất, chu du lại sai Lỗ Túc mang đến đòi. Một lần nữa Gia cát Lượng lại dùng mưu để trì hoãn vụ việc này lúc nói rằng mong mượn khiếp Châu cho đến khi lưu Bị đánh sở hữu được đất Tây Xuyên của lưu giữ Chương, nếu không sẽ không tồn tại chỗ dung thân. Chính vì như thế Chu Du hết sức tức giận và thề sẽ tìm kế trả đũa Gia mèo Lượng.

Nơi từng diễn ra trận Xích Bích

Với ý định loại bỏ Lưu Bị, du ngoạn bày mưu mang lại Tôn Quyền gả em gái mình mang lại Lưu Bị. Sau đó, giữ Bị mắc mưu sang sài Tang để gia công lễ cưới. Mặc dù nhiên, Tôn Quyền khôn xiết nghe lời bà bầu mình là Ngô Quốc Thái Phu Nhân; bà này khôn cùng quý lưu giữ Bị và cấm đoán ai hãm hại giữ Bị. Cũng vày tài mưu lược của Gia cát Lượng cơ mà Lưu Bị ở đầu cuối đã quay về Giang Hạ cùng với người vợ mới.

Năm 210, du lãm liền dùng cách khác tấn công Kinh Châu khi dữ thế chủ động sửa biên soạn binh mã rồi mượn tiếng tiến công Tây Xuyên nhưng thực tế là mong mỏi chiếm kinh Châu để Lưu Bị chủ quan không chống bị, nhưng lại mưu kế này sau cùng vẫn thất bại vị những kế sách đúng đắn của Gia cát Lượng. Thất vọng, Chu Du buồn bã về sài Tang rồi thừa uất ức nhưng qua đời.

Tào cởi sau hai năm án binh bất động đậy đã tiêu diệt luôn quyền lực của Hàn Toại, Mã Đằng, tấn công đuổi Mã khôn cùng ở Tây Lương (211) và Trương Lỗ sinh sống Hán Trung (215), nhưng mà vẫn quan yếu thống nhất Trung Hoa. Trong tương lai Mã Siêu quay lại đánh Tào túa ở trận ký kết Thành để báo thù nhưng vẫn thua trận nặng nề, yêu cầu liều bị tiêu diệt phá vây để chạy thoát. Siêu vứt chạy, ban sơ phiêu bạt qua Trương Lỗ, trong tương lai do nghe lời dụ hàng của lưu lại Bị nhưng Mã Siêu mới về theo lưu giữ Bị.

Lưu Bị cũng dẫn quân Tây chinh tiến công Lưu Chương, thu được Thành Đô (Ích Châu) năm 214. Tuy nhiên đó là một cuộc chiến không mấy thuận tiện vì dù chiến hạ trận tuy thế quân team Lưu Bị chịu nhiều tổn thất, đặc trưng cái chết trong đám loàn tiễn của mưu sĩ Bàng Thống ở đống Lạc Phượng. Lịch sự năm 219, lưu Bị phân biệt cơ hội đoạt được Trung Nguyên đang đến, liền không nên tướng Hoàng Trung tiến công vào khu đất Hán Trung của Tào Tháo, thịt được tướng Tào là Hạ Hầu Uyên. Tào túa tức giận đem quân đến báo thù nhưng lại thua thảm nặng nề yêu cầu rút về Nghiệp Thành. Sau thành công này, Lưu Bị lên ngôi Hán Trung vương.

Cái bị tiêu diệt của quan Vũ

Khi giữ Bị đang đánh Hán Trung thì Quan Vũ cũng đánh Tương Dương cùng Phàn Thành. Tướng giữ lại Phàn Thành là Tào Nhân đại bại trận liên tiếp. Tào Tháo phải sai Vu Cấm với Bàng Đức đem quân đi cứu viện. Quan tiền Vũ đánh win cả đại quân cứu vớt viện, Vu Cấm bị tóm gọn sống, Bàng Đức không hàng bị chém, còn Tào Nhân bị quan tiền Vũ vây chặt làm việc Phàn Thành. Tào dỡ thấy tình hình gian nguy đành buộc phải liên minh cùng với Tôn Quyền để tiến công Quan Vũ.

Tháo sai Từ Hoảng đem quân đến đưa ra viện mang đến Phàn Thành nhằm dụ quan liêu Vũ mang quân ở kinh Châu ra đánh. Bởi Tôn Quyền trước đó đã giả vờ cách chức Lã Mông làm cho Lục Tốn, lúc đó còn là một vị tướng mạo trẻ ít danh tiếng, lên làm cho đô đốc nước Ngô; quan liêu Vũ khinh suất khinh địch, ngay tức thì dồn hết binh sĩ ở khiếp Châu tới tiến công Từ Hoảng, khiến cho thành gớm Châu gần như bỏ không.

Tôn Quyền vượt cơ sai Lã Mông mang quân tập kích Kinh Châu. Quan tiền Vũ nghe tin đó thì hoảng hốt, rước quân từ Phàn Thành về định chỉ chiếm lại khiếp Châu thì thua thảm và bị quân Ngô vây chặt làm việc Mạch Thành. Quan liêu Vũ thuộc đường bắt buộc sai sứ sang trọng Thượng Dung yêu ước hai cỗ tướng của giữ Bị là bạo dạn Đạt với Lưu Phong đem quân tới cứu vãn viện nhưng họ không đồng ý. Cố gắng nỗ lực phá vây của quan lại Vũ cũng ko thành, ông sau cùng đã bị Tôn Quyền bắt giết.

Ba nước cùng xưng đế

Tình trạng giằng co giữa ba gia thế vẫn thuyệt vọng cho cho đến lúc Tào dỡ chết vào năm 220. Năm đó, bé trưởng của Tào cởi là Tào Phi nghiền phế Hiến Đế và lập ra nhà Ngụy. Đáp lại, năm 221, lưu lại Bị từ bỏ xưng đế Thục Hán (để chứng tỏ vẫn mang loại máu quý tộc bên Hán tuy nhiên đặt đô trên Thành Đô Thục). Trước lúc lên ngôi, lưu Bị cũng tập trung tiêu diệt Lưu Phong và mạnh khỏe Đạt vày trước đó họ đang không cứu quan Vũ. Lưu lại Phong bị giết mổ nhưng dạn dĩ Đạt thì chạy thoát với đầu hàng Tào Phi.

Lúc này, Tôn Quyền lại ngả về phía Ngụy. Ông chịu đựng để Tào Phi phong vương nước Ngô. Tôn Quyền làm việc này nhằm tập trung lực lượng chống Lưu Bị vì Lưu Bị quyết vai trung phong khởi binh tiến công Ngô để báo oán cho quan tiền Vũ đã trở nên Tôn Quyền giết bị tiêu diệt trước đó.

Một loạt những sai lầm mang ý nghĩa chiến lược bởi vì hành động tất tả của lưu lại Bị đã dẫn đến thua của quân Thục Hán vào trận Hào Đình. Tuy nhiên, Lục Tốn, quân sư phía Ngô đã có lần chĩa mũi nhọn tấn công về phía nước Thục, đang ngưng không tiếp tục dấn sâu về phía tây. Bởi vì tin vào quyết trọng điểm đánh Thục của Lục Tốn, Tào Phi phát rượu cồn một cuộc xâm lấn vào nước Ngô vì cho rằng quân Ngô vẫn còn đó ở kế bên địa phận. Cuộc tấn công đã trở nên đè bẹp vì chưng sự chống cự khốc liệt của quân Ngô thuộc với dịch bệnh bùng phạt phía mặt quân Ngụy. Những thắng lợi liên tiếp trước Thục với Ngụy đã giúp thanh cố của Đông Ngô ngày càng béo mạnh. Năm 229, Tôn Quyền quyết định xưng đế.

Trong thời gian đó tại nước Thục, lưu Bị mắc bệnh qua đời năm 223 với để lại đàn ông Lưu Thiện còn nhỏ tuổi dại. Trương Phi đã chết trước đó đề xuất Lưu Bị đành uỷ thác Lưu Thiện mang lại Gia cat Lượng siêng sóc. Gắng bắt cơ hội này, Tào Phi gắng mua chuộc một trong những lực lượng, trong số đó có Tôn Quyền và những bộ tộc thiểu số để tấn công nước Thục. Một sứ mang của Thục thuyết phục được Tôn Quyền lui quân, nhưng mà Gia mèo Lượng vẫn yêu cầu lo xử lý quân của những bộ tộc thiểu số.

Một trong số những mưu lược tài tía của Gia cát Lượng trong thời hạn này là tiến hành chiến dịch thu phục dạn dĩ Hoạch, thủ lĩnh bộ tộc fan Man. Gia cát Lượng vẫn bảy lần bắt sống bạo dạn Hoạch trong các cuộc trấn áp cỗ tộc này, mà lại lần nào thì cũng cho thả ông ra nguyên vẹn. Mạnh khỏe Hoạch do cảm rượu cồn bởi lanh lợi và lòng nhân hậu của Gia cát Lượng nên tiếp nối đã thề mãi mãi thêm bó với công ty Thục.

Trong lúc này, năm 227, Tào Phi cũng bất thần lâm bệnh dịch mà chết, những vua Ngụy về sau dần mất thực quyền vào tay họ tư Mã. Gia mèo Lượng cho nên vì thế liền nhìn về phía bắc. Tuy nhiên, bạn dạng thân ông cũng không thể sống được bao thọ nữa. Thành công đáng kể sau cùng của ông trong chiến dịch cản lại quân Ngụy chắc hẳn rằng là chiêu mặt hàng được Khương Duy về phía mình. Khương Duy trước đó là 1 trong những tướng mặt Ngụy, tài năng năng quân sự. Sau sáu lần xuất quân ra Kỳ Sơn, Gia mèo Lượng dù tiến công thắng các trận nhưng lại với vô số khó khăn về tiếp tế lương thảo cùng tướng Ngụy là Tư Mã Ý nhà trương núm thủ ko giao chiến, ông cần yếu đạt mục tiêu là xâm chiếm Trường An.

Đến năm 234, Gia cat Lượng mất. Vua Thục lưu giữ Thiện thời gian ấy làm theo lời dặn dò của ông, lần lượt mang lại Tưởng Uyển và phí tổn Y nhiếp chính. Sau khi cả hai fan này qua đời, Khương Duy phát triển thành đại tướng quân thống lĩnh binh mã, liên tiếp các cuộc Bắc phân phát với nước Ngụy, cơ mà không giành được kết quả nào xứng đáng kể.

Ở nước Ngô, năm 252, Tôn Quyền qua đời. Các vua còn sót lại của Đông Ngô là Tôn Lượng, Tôn Hưu và Tôn Hạo phần đa chỉ là hồ hết kẻ bất tài khiến triều bao gồm rối ren. Nước Ngô suy yếu trường đoản cú đó.

Nhà Tây Tấn thống độc nhất vô nhị Trung Hoa

Khi trận đánh kéo dài những năm thân Ngụy với Thục đang diễn ra thì phía triều đình công ty Ngụy tiếp tục đổi ngôi. Bên họ Tào ngày một yếu thế. Họ tứ Mã làm việc nước Ngụy thường xuyên lớn mạnh. Sau thời điểm Tư Mã Ý mất, những con của ông là tư Mã Sư và tư Mã Chiêu lần lượt cố gắng nhau nắm quyền chính.

Năm 263, Tư Mã Chiêu rước quân diệt Thục, bắt lưu lại Thiện. Khương Duy liên tục tiến hành chiến dịch của Gia cát Lượng ngăn chặn lại Tào Ngụy, ngay cả sau khoản thời gian Lưu Thiện đầu hàng. Khương Duy bày mưu kích đụng xung bỗng nhiên giữa nhị tướng mập phía Ngụy là thông thường Hội với Đặng Ngải. Kế sách này đang tiến rất tiếp giáp đến thành công, cho đến khi một tướng Ngụy trung thành là hồ nước Liệt phao tin ra ngoài. Thật ko may, bệnh tim mạch của Khương Duy bộc phát ngay giữa trận đấu cuối cùng. Ông liền sử dụng kiếm từ bỏ vẫn, khắc ghi sự kháng cự cuối cùng của nhà Thục Hán.

Sau khi tư Mã Chiêu qua đời, đàn ông ông với là con cháu của đại thần tư Mã Ý là Tư Mã Viêm kế nghiệp. Cuối cùng, vào thời Tào Hoán, tứ Mã Viêm bắt Tào Hoán dường ngôi y hệt như Tào Phi đã từng có lần ép phế truất Hán Hiến Đế, biến hóa vua Tấn Vũ Đế, tạo nên ra đơn vị Tấn vào năm 265.

Xem thêm: Tác Dụng Của Bột Trà Xanh Trong Làm Đẹp Và Chăm Sóc Sức Khỏe

Vua ở đầu cuối của Đông Ngô là Tôn Hạo mang lại năm 280 cũng trở thành quân team của Tấn Vũ Đế tiến công bại. Cả bố vua cuối cùng của cha nước là Tào Hoán, lưu Thiện cùng Tôn Hạo rất nhiều được triều đình công ty Tấn cho sống cho đến tận cuối đời. Và thay là thời đại Tam Quốc ở đầu cuối cũng vẫn chấm xong sau ngay sát một chũm kỷ đầy xung đột.